Đêm không ngủ thời gian như dừng lại
Con gió buồn len vào nỗi nhớ nhung
Lòng buốt giá theo tiếng mưa lạnh lùng
Mà vô tình khiến con tim tê tái.
Nỗi nhớ em tôi như người ngây dại
Em vô tình bỏ mặc chẳng quan tâm
Như mọi đêm tôi lại khóc âm thầm
Những giọt lệ với tôi thành tri kĩ.
Gió qua song thổi lạnh từng suy nghĩ
Hồn lạnh giá đóng băng nỗi cô đơn
Chẳng thể nào quên người trong tâm trí
Đêm mưa buồn giọt nước mắt tràn mi
Thái Tâm 17-3-2015
Con gió buồn len vào nỗi nhớ nhung
Lòng buốt giá theo tiếng mưa lạnh lùng
Mà vô tình khiến con tim tê tái.
Nỗi nhớ em tôi như người ngây dại
Em vô tình bỏ mặc chẳng quan tâm
Như mọi đêm tôi lại khóc âm thầm
Những giọt lệ với tôi thành tri kĩ.
Gió qua song thổi lạnh từng suy nghĩ
Hồn lạnh giá đóng băng nỗi cô đơn
Chẳng thể nào quên người trong tâm trí
Đêm mưa buồn giọt nước mắt tràn mi
Thái Tâm 17-3-2015
Tôi nhớ em một chiều vàng nắng hạ
Trả lờiXóaMuốn vòng tay ôm mà sao không thể
Tôi cũng hiểu em nhớ tôi như thế
Sao thương đế khéo trêu ghẹo người ta
Kẻ ở gần hai lòng quá cách xa
Đem tình nồng gửi trao người nơi khác
Rồi tháng ngày như hồn siêu phách lạc
Tương tư hoài nỗi nhớ không tên
Đến nhà chủ vắng buồn tênh.
Trả lờiXóaChắc gì giờ này còn ai
Trả lờiXóaCòn ai nhớ chiều tím
Thu đi đông qua rồi xuân đến
biết ai còn... còn nhớ đến
Tến ta?!
Chào anh. anh có khỏe không? lâu rồi không
gặp. không biết anh còn nhớ em không nữa?
Có lẽ chủ nhà quên mất cả mật khẩu vô nhà mất rùi.
Trả lờiXóa